Chào bạn, ngày hôm nay của bạn thế nào? Hãy thử ngồi lại một chút, khép mắt và hít thở thật sâu. Hãy dành một vài phút thôi, nhận biết và quan sát thân tâm mình. Ngay lúc này đây, bạn cảm thấy như thế nào? Bạn cảm thấy bình an, hân hoan, phấn khích, sợ hãi, âu lo, tức giận, hay buồn? Hãy lắng nghe cảm xúc của mình, hãy nhận biết chúng, quan sát chúng. Đừng phán xét hay phân tích. Chỉ đơn giản là quan sát mà thôi. Quan sát và biết ơn những cảm xúc đang hiện hữu trong bạn. Biết ơn vì chính những cảm xúc đó (dẫu có khó chịu thế nào chăng nữa) là trải nghiệm làm người của bạn.
~~~
Nếu có thể, bạn hãy thử dành một vài phút mỗi ngày, dừng lại lắng nghe những tiếng nói bên trong mình, hỏi mình đang cảm thấy như thế nào – như một cách để trao yêu thương cho bản thân, nhé.
Ngay lúc này đây, bạn đang cảm thấy thế nào?
Những cảm xúc của chúng ta, chúng đơn thuần chỉ là những cảm xúc. Chúng đến rồi đi. Cảm xúc của bạn không phải là bạn. Trong tiếng Anh, khi buồn chúng ta sẽ nói “I’m sad” hoặc “I feel sad”, nhưng khi nói “I’m sad”, không có nghĩa nỗi buồn đấy chính là bạn. Bạn không phải là một người ưu sầu, buồn bã. Bạn không phải là nỗi buồn. Bạn chỉ là người cảm nhận nỗi buồn đó, ngay tại khoảnh khắc đó, mà thôi. Và hãy nhớ rằng, cảm xúc sẽ không có tốt hay xấu, đúng hay sai, những cảm xúc dù dễ chịu hay khó chịu thì cũng chỉ đơn thuần là cảm xúc tự nhiên của ta. Đừng dùng lý trí để đánh giá hay phán xét một cảm xúc nào. Mọi cảm xúc đều xứng đáng được trân trọng, chẳng phải sao?
I looked for that which is not, nor can be,
And hope deferred made my heart sick in truth:
But years must pass before a hope of youth
Is resigned utterly.
I watched and waited with a steadfast will:
And though the object seemed to flee away
That I so longed for, ever day by day
I watched and waited still.
Sometimes I said: This thing shall be no more;
My expectation wearies and shall cease;
I will resign it now and be at peace:
Yet never gave it o’er.
Sometimes I said: It is an empty name
I long for; to a name why should I give
The peace of all the days I have to live?—
Yet gave it all the same.
Alas, thou foolish one! alike unfit
For healthy joy and salutary pain:
Thou knowest the chase useless, and again
Turnest to follow it.A Pause for Thought by Christina Rossetti
~~~
Và đây là một bài thiền dẫn ngắn của cô Tara Brach – ngày hôm nay, hãy tặng cho mình một nốt lặng – “sacred pause” nhé.
2 Comments